Kinh nghiệm ở Homestay vùng cao ai cũng nên biết
- 23 Tháng 4, 2025
- Cẩm nang du lịch
Kinh nghiệm ở Homestay vùng cao ai cũng nên biết
Có những sáng sớm giữa núi rừng Tây Bắc, khi làn sương còn quấn quýt trên mái nhà trình tường, mùi ngô nướng thơm lừng đã thoang thoảng từ bếp lửa trong gian nhà sàn. Chuông gà gáy xa xa, tiếng bước chân rón rén của một đoàn khách lạ vừa chạm tới vùng đất cao nguyên, và trái tim bỗng thấy mềm đi như chạm phải một góc ký ức chưa từng có. Ở homestay cộng đồng vùng cao, người ta không chỉ ở, mà sống thật chậm, thật gần, và thật sâu.
Hành trình bắt đầu không phải từ lúc đặt chân tới nơi, mà từ khoảnh khắc quyết định "mình sẽ ở homestay". Cảm giác đó khác hẳn khi chọn một khách sạn sang trọng giữa phố thị, đây là một cú rẽ nhẹ nhưng mang theo nhiều háo hức lẫn băn khoăn. Không biết có được riêng tư không? Có sạch sẽ không? Có wifi không? Và có gì vui không? Nhưng lạ thay, chính những điều “không chắc” đó lại làm nên nét duyên độc đáo cho trải nghiệm.
Chuyến đi lý tưởng nên bắt đầu từ một lời giới thiệu thật tử tế từ người bản địa, bạn bè từng đến, hoặc từ những hội nhóm chia sẻ du lịch. Đừng vội chọn homestay chỉ vì ảnh đẹp hay giá rẻ, mà hãy thử tìm hiểu người chủ, câu chuyện phía sau ngôi nhà ấy. Có những nơi mà chủ nhà là nghệ nhân dệt vải, có nơi lại là một đôi vợ chồng người Dao đỏ mê làm vườn và nấu ăn siêu đỉnh. Mỗi homestay là một vũ trụ thu nhỏ, và người chủ là “linh hồn” thật sự.
Lên vùng cao, homestay không giống nhau. Có nơi còn giữ nguyên nếp nhà sàn cũ kỹ, giường ngủ lót chăn dày êm ái bên bếp lửa hồng. Có nơi đã được cải tạo chỉn chu hơn, thêm toilet riêng, chăn điện sưởi ấm, nước nóng luôn sẵn sàng. Đừng ngạc nhiên nếu buổi tối bạn phải "tắm sớm kẻo hết nước nóng", hay sáng hôm sau thức dậy với tiếng gà gáy bên tai và mùi mộc mạc của gỗ thông, đất ẩm. Đó là một phần của “luxury kiểu vùng cao”, giản dị mà ấm lòng.
Một điểm khiến homestay cộng đồng vùng cao được yêu thích chính là bữa ăn. Quên đi buffet hay set menu nhàm chán, ở đây là bữa cơm nhà đúng nghĩa. Đĩa rau rừng luộc chấm muối vừng, bát canh xương thơm lừng, món thịt lợn bản kho mặn ngọt vừa miệng, tất cả đều được nấu bằng bếp củi, bằng đôi bàn tay đầy kinh nghiệm của các mẹ, các chị. Ăn trong ánh đèn vàng và tiếng chuyện trò rôm rả, tự nhiên thấy mọi mệt nhọc tan biến, như thể lòng mình được xoa dịu bằng những điều đơn sơ mà chân thành.
Ở homestay, không thể không kể đến chuyện giao lưu. Một tối đốt lửa trại giữa sân, trong tiếng khèn, tiếng hát lảnh lót của lũ trẻ con người Mông, người Thái, lòng ai chẳng chộn rộn. Có người sẽ ngại ngùng ban đầu, nhưng chỉ cần bắt nhịp một lần, là sẽ bị cuốn theo lúc nào không hay. Có đêm mưa lất phất, cả đám khách du lịch ngồi quanh bếp lửa, kể nhau nghe chuyện tình dở dang, chuyện công việc, chuyện đời. Thế giới nhỏ xíu nơi mái nhà sàn, lại trở thành nơi lưu giữ những ký ức lớn lao.
Một điều tinh tế nữa khi ở homestay là học cách hòa mình mà không làm phiền. Giữ im lặng khi đi lại ban đêm, không xả rác bừa bãi, tôn trọng không gian riêng tư của gia chủ, đó là những chi tiết nhỏ nhưng thể hiện rõ "tâm thế của người ở trọ". Có homestay còn cho khách tham gia gặt lúa, làm mèn mén, nấu rượu, hoặc theo chân người địa phương lên rừng hái rau. Nếu biết mở lòng, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn cả một trải nghiệm.
Không phải ai cũng hợp homestay vùng cao. Có người sẽ thấy bất tiện, không đủ tiện nghi, không wifi mạnh, không điều hòa mát lạnh. Nhưng nếu đến với tâm thế "muốn sống như người bản địa", thì từng hơi thở ở đây sẽ mang lại cảm giác nguyên bản, như được gột rửa khỏi những lớp bụi phố thị. Đôi khi, chỉ cần được ngồi bên hiên nhà, nhìn ánh nắng nhảy múa qua những tán ngô, uống một ly trà nóng, là đã đủ thấy bình yên.
Trước khi rời đi, đừng quên để lại điều gì đó, có thể là lời cảm ơn, một vài cuốn sách cũ, vài món đồ nhỏ bạn mang theo. Người vùng cao thường không nói nhiều, nhưng họ nhớ rất lâu, một nụ cười, một sự chân thành, một tấm lòng biết ơn. Và biết đâu, lần sau quay lại, bạn sẽ được chào đón như một người thân lâu ngày trở về, chứ không còn là một vị khách xa lạ.
Homestay cộng đồng vùng cao không phải là điểm đến, mà là một mảnh ghép cho hành trình trưởng thành trong từng người trẻ. Nơi đó có thể khiến bạn khóc vì xúc động, cười vì những điều nhỏ bé, và nhớ mãi không quên bởi một cảm giác rất thật, cảm giác được sống, không chỉ là đi du lịch. Nếu đã từng một lần trải qua, tim sẽ luôn muốn quay lại. Còn nếu chưa từng, thì mùa này chính là lúc tuyệt vời để bắt đầu. Chỉ cần một tấm vé, một chiếc ba lô gọn nhẹ và một trái tim sẵn sàng đón nhận, cả thế giới mới sẽ mở ra nơi mái nhà sàn kia, giữa sương núi lồng lộng và tiếng cười lan xa trong chiều muộn.
Chia sẻ trên