Biển Cửa Đại nơi gặp gỡ của quá khứ và hiện tại
- 09 Tháng 6, 2025
- Khu du lịch - Di tích
Biển Cửa Đại nơi gặp gỡ của quá khứ và hiện tại
Biển Cửa Đại hiện ra như một dải lụa mỏng manh vắt ngang miền Trung, nơi mỗi cơn sóng là một nét vẽ, mỗi bãi cát là một vần thơ chưa viết hết. Nằm ở phía đông của Hội An, nơi sông Thu Bồn, Trường Giang và Đế Võng gặp gỡ đại dương, Cửa Đại không chỉ là một bãi biển, mà là điểm hẹn của những dòng chảy văn hóa, ký ức và thiên nhiên thuần khiết. Biển ở đây không ồn ào, không khoa trương, chỉ lặng lẽ mở ra từng khoảnh khắc đầy mê hoặc, như một thước phim quay chậm giữa đời thực.
Mặt nước ở Cửa Đại mang trong mình ba tầng màu như ba sắc thái của thời gian trong một ngày. Buổi sáng, biển mang màu lam lạnh, trong vắt đến độ có thể thấy cả những mạch cát chạy dưới lớp sóng lăn tăn. Khi nắng lên cao, nước chuyển sang màu xanh ngọc bích, mượt mà như mặt kính phủ sương. Đến chiều, trời đổi sắc, biển khoác lên mình màu tím thẫm pha chút son đào, khiến cả không gian trở nên dịu dàng và thi vị đến lạ. Hiện tượng nước biển đổi màu trong ngày không phải huyền thoại, mà là kết quả của dòng phù sa từ ba con sông đổ ra, hòa tan cùng thủy triều và ánh sáng mặt trời, một kỳ tích tự nhiên mà ít nơi nào có được.
Chỉ cần đi chân trần trên bãi cát trắng phau, cảm nhận độ mềm mịn như lụa và nghe tiếng sóng vỗ nhẹ như gõ nhịp thì thầm bên tai, người ta đã đủ hiểu Cửa Đại quyến rũ bằng sự dịu dàng. Gió ở đây không xô đẩy, mà mang hương muối pha chút ngọt của sông, đưa đến từng hơi thở một chút gì đó rất cũ kỹ mà an yên. Không cần cố gắng chụp lại, bởi mỗi khung cảnh ở Cửa Đại đều là một tấm ảnh sống động khắc sâu trong trí nhớ.
Nơi đây từng là cánh cổng mở ra thế giới của thương cảng Faifo xưa, một trong những điểm giao thương quan trọng nhất Đông Nam Á vào thế kỷ XVI – XVII. Dưới lớp cát bình yên hôm nay là ký ức về những chuyến tàu tấp nập, nơi thương nhân Nhật, Hoa, Bồ Đào Nha từng neo đậu, mang theo hương liệu, gốm sứ, lụa tơ và cả những mối tình thầm lặng chưa từng được kể lại. Các nhà khảo cổ từng phát hiện dấu tích của những bến tàu cổ nằm sâu dưới nền cát, nơi từng chứng kiến thời kỳ phồn thịnh rực rỡ mà nay chỉ còn lại làn gió mang mùi ký ức mơ hồ.
Dọc theo bãi biển, những chiếc thuyền thúng tre tròn trịa vẫn lênh đênh, như thể chưa từng bị thời gian bào mòn. Cách Cửa Đại không xa là rừng dừa Bảy Mẫu, nơi từng là căn cứ địa trong kháng chiến, nay trở thành không gian du lịch xanh mát với hệ thống kênh rạch chằng chịt, nơi du khách có thể chèo thuyền giữa bóng dừa rợp mát và lắng nghe những câu chuyện dân gian được kể bằng giọng Quảng đặc sệt. Có người từng nói, rừng dừa ấy là nơi lịch sử và đời sống cùng ngồi lại uống một chén nước dừa, kể nhau nghe chuyện cũ mà không cần lên lớp.
Buổi sáng ở Cửa Đại là dịp tuyệt vời để cảm nhận một ngày bắt đầu theo cách thuần khiết nhất. Ánh bình minh không xuất hiện vội vàng mà từ tốn hé lộ qua đường chân trời, khiến mặt biển lấp lánh như được dát vàng. Vài chiếc thuyền nhỏ lướt nhẹ, in bóng trên mặt nước còn yên ả, như nét vẽ nguệch ngoạc mà đầy cảm xúc của thiên nhiên. Đến chiều, hoàng hôn buông dần, sắc tím cam phủ trùm lấy bãi cát, những cặp đôi ngồi im lặng bên nhau, ánh mắt hướng ra biển như lắng nghe một bản tình ca không lời.
Đây là nơi lý tưởng cho những ai muốn rời xa nhịp sống hối hả mà không cần đi quá xa. Từ phố cổ Hội An, chỉ cần chưa đầy mười phút chạy xe là đã đến. Cung đường từ phố ra biển đi qua những rặng tre, bụi chuối, cánh đồng lúa nhỏ, nơi đồng quê và biển cả gặp nhau mà không có ranh giới. Từ Đà Nẵng, khoảng 30 cây số, đủ để chuyến đi trở thành một cuộc dạo chơi trong ánh nắng.
Cửa Đại không chỉ có biển mà còn có hương vị. Gỏi sứa tươi rói trộn xoài xanh, cá đuối nướng thơm lừng, mực hấp gừng cay, cháo nghêu ngọt thanh, tất cả đều đơn giản nhưng khiến người ta nhớ mãi. Không cần vào nhà hàng sang trọng, chỉ một chiếc bàn gỗ nhỏ sát biển, một làn gió nhẹ và tiếng sóng vỗ rì rào là đủ để mọi giác quan được đánh thức. Một điều ít ai biết là buổi tối ở đây, dân địa phương thường nhóm bếp than trên cát, nướng cá vừa câu, rưới chút mỡ hành, ăn cùng bánh tráng nướng giòn tan, một bữa tiệc nhỏ nhưng chứa đựng cả tấm lòng miền biển.
Vào những ngày vắng khách, Cửa Đại trở lại là chính mình, không phấn son, không màu mè, chỉ có nắng, cát và gió. Có người từng bảo, Cửa Đại là nơi biển thì thầm chứ không hát, nhưng ai từng lắng nghe sẽ không thể nào quên. Và nếu có dịp ở lại qua đêm, hãy thử nằm bên bờ, dưới bầu trời đầy sao, chỉ cần một chiếc chiếu nhỏ, lặng im nghe biển kể chuyện. Đó là khi lòng người mở ra, chậm lại và mềm đi như lớp cát dưới bàn chân.
Người dân ở đây sống chậm, hiền lành và ít nói. Nhưng khi bạn hỏi về biển, họ sẽ kể bằng cả ánh mắt. Một ông lão từng nói, mỗi sáng khi nhìn biển đổi màu, ông như thấy lại tuổi trẻ. Một đứa trẻ từng chỉ tay ra khơi và bảo, đó là nơi mẹ nó từng câu được con cá lớn nhất. Cửa Đại không chỉ là địa danh, mà là ký ức sống của cả một cộng đồng.
Một điều thú vị nữa là biển Cửa Đại từng được xếp vào top 25 bãi biển đẹp nhất châu Á theo đánh giá của TripAdvisor nhiều năm trước, không vì những resort cao tầng hay dịch vụ cao cấp, mà vì chính sự giản dị mang bản sắc Việt. Ở nơi mà mặt trời đi qua từng hạt cát và gió biết kể chuyện, mỗi người đến đều mang về một điều gì đó, có thể là giấc mơ, có thể là một niềm thương mến.
Nếu có một lời để khép lại hành trình, thì không cần tìm kiếm một nơi chốn hoàn hảo, bởi có những vùng đất khiến người ta muốn quay lại chỉ vì một ánh chiều rơi xuống mái thuyền, một tiếng sóng nhẹ ru buổi trưa, hay một lần dạo bước giữa bãi cát và thấy lòng mình bình yên đến lạ.
Chia sẻ trên