Biển Hải Thịnh và hành trình tìm về miền ký ức
- 15 Tháng 5, 2025
- Khu du lịch - Di tích
Biển Hải Thịnh và hành trình tìm về miền ký ức
Biển Hải Thịnh là nơi thời gian chậm lại, như thể từng cơn sóng vỗ vào bờ không chỉ mang theo vị mặn của đại dương mà còn cất giữ những câu chuyện chưa kể của làng chài ven biển. Khi mặt trời còn đang ngái ngủ sau làn mây xám bạc, bãi cát dài đã thấp thoáng bóng những người ngư dân lặng lẽ gỡ lưới. Không tiếng còi xe, không lời rao vội vã, chỉ có gió mang theo mùi muối và hương phù sa quấn quanh dáng hình từng mái nhà thấp thoáng sau hàng phi lao.
Đây là miền đất mà từng làn sóng dường như biết nói, từng phiến đá nhỏ bên bờ cũng giữ trong lòng một lời thì thầm của thời gian. Không cần bảng hiệu rực rỡ hay ánh đèn lấp lánh, Hải Thịnh thu hút bằng một vẻ đẹp cổ điển, thô ráp và chân thành, nơi biển khơi và đất liền giao hòa trong sự điềm tĩnh như những câu chuyện kể chậm rãi của người già.
Nằm cách trung tâm thành phố Nam Định khoảng 40 cây số về phía đông, Biển Hải Thịnh thuộc thị trấn Thịnh Long, huyện Hải Hậu. Con đường dẫn về đây men theo những cánh đồng lúa chín, đi qua những ngôi nhà mái ngói đỏ đã bạc màu nắng gió. Một hành trình tưởng như bình dị nhưng đủ sức làm mềm lòng bất kỳ ai đang tìm kiếm một miền chốn không xô bồ, một chút lặng lẽ để ngẫm lại điều gì đó sâu xa.
Sóng ở đây không gào thét. Biển vỗ về như đang trò chuyện với người đi ngang. Những người dân địa phương vẫn gọi vùng nước trước mặt là bầu bạn. Bởi họ đã sống cùng biển, lớn lên cùng biển, và giao trọn nhịp sống của mình cho từng con nước lên xuống mỗi ngày. Trên mặt biển là những con thuyền gỗ bạc màu, cắm chặt từng nhịp chèo xuống mặt sóng, in hằn sự tảo tần của bao thế hệ mưu sinh bằng tay chân chai sạn.
Ẩn mình sau bãi biển là một ngôi làng cổ kính, nơi còn lưu giữ những ngôi nhà có tường xây bằng vôi, cửa gỗ cũ kỹ và mái ngói âm dương rêu phủ. Những con ngõ nhỏ lát gạch nghiêng nghiêng như đang đưa lối về quá khứ. Trong không gian ấy, câu chuyện về làng chài xưa không cần người kể. Nó hiện ra qua cách người dân chào nhau, qua tiếng giã cốm vang lên vào mùa lúa non, qua dáng mẹ già ngồi đan lưới trước sân, và qua cả mùi cá khô thoảng nhẹ trong nắng gió đầu hè.
Biển Hải Thịnh còn giữ cho mình một ngọn hải đăng cũ kỹ, đứng trầm mặc giữa sóng gió như một nhân chứng thầm lặng. Ngọn đèn ấy không chỉ dẫn lối cho thuyền về đêm, mà còn giữ lại những ký ức mờ xa của một thời tàu bè còn neo đậu theo chu kỳ của trăng. Trên thân tháp đã loang màu thời gian, những dòng rêu và vết gió mặn hằn lên từng thớ đá, như những vết nhăn rất đỗi kiêu hãnh của một người từng trải.
Có một truyền thuyết xưa vẫn được người làng kể lại, về một nàng tiên cá từng ngồi hát vào những đêm trăng bên mỏm đá ngoài xa. Giọng hát ấy cuốn theo sóng, len vào giấc ngủ của những chàng ngư dân trẻ tuổi. Người thì bảo đó là mộng mị, kẻ khác lại tin rằng biển có linh hồn. Dẫu chỉ là lời kể truyền miệng, nhưng chính những câu chuyện mờ sương ấy đã dệt nên cho Hải Thịnh một không khí rất riêng, rất đời, và rất sâu.
Thời điểm lý tưởng để cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp nơi đây là từ tháng ba đến tháng chín, khi thời tiết ôn hòa và biển ấm. Buổi sáng sớm là lúc biển đẹp nhất, khi sương còn phủ nhẹ, mặt nước loang ánh bạc của nắng đầu ngày, và không khí thấm đẫm hơi muối tươi mới. Đó cũng là thời điểm những chiếc thuyền đánh cá cập bến, mang về tôm tươi, cá bạc, ghẹ xanh và mực ống óng ánh còn đẫm nước.
Muốn đến Hải Thịnh, có thể xuất phát từ Hà Nội bằng xe khách theo tuyến đi Nam Định hoặc xe cá nhân men theo quốc lộ 21A. Đường về Thịnh Long tuy không rộng nhưng mượt mà, băng qua làng quê yên ả và những vạt lúa tỏa hương mát rượi. Chuyến đi ấy không chỉ là một hành trình về với biển mà còn là một cuộc trở lại của tâm hồn, nơi những điều giản dị nhất lại hiện ra rạng rỡ nhất.
Ẩm thực nơi đây không cần đến công thức cầu kỳ. Chỉ một mẹt cá nướng than hoa cuốn lá sung chấm mắm gừng, hay đĩa mực xào rau răm nóng hổi vừa bắc ra khỏi bếp cũng đủ để lưu lại trong lòng thực khách một hương vị khó quên. Những món ăn ấy không bán trên thực đơn nhà hàng, mà nằm trong mâm cơm gia đình, dưới mái hiên cũ, giữa tiếng nói cười ấm áp của người vùng biển.
Điều làm nên khác biệt cho Hải Thịnh không nằm ở cảnh quan lớn lao, mà ở sự toàn vẹn của một hệ sinh thái bản địa còn nguyên vẹn. Một làng biển sống đúng nghĩa, không phô trương, không làm màu. Ở đó, biển không phải là sân khấu cho các sự kiện mà là một phần đời sống. Và chính sự thật thà trong nhịp sống ấy đã níu chân biết bao lữ khách trở lại, không phải để tìm chốn nghỉ dưỡng mà để gặp lại một phần ký ức đã từng có trong lòng mình.
Có những buổi chiều, trời đổ mưa rào bất chợt, cả bãi biển trở nên im lặng đến lạ. Gió không rít lên mà chỉ vờn nhẹ qua mái ngói, qua bụi cúc biển đang nở tím bên bờ. Một cảm giác thanh tịnh như đang được tắm gội bởi thời gian, nơi không còn khoảng cách giữa người và đất, giữa quá khứ và hiện tại. Đó là lúc Biển Hải Thịnh đẹp nhất, không cần ánh nắng, không cần sóng lớn, chỉ cần người lặng lẽ cảm nhận.
Người trẻ đến đây để chụp ảnh, người lớn tuổi đến đây để thở dài nhẹ nhõm, còn những đứa trẻ thì đơn thuần nô đùa cùng cát và nước. Mỗi người tìm thấy trong bãi biển này một điều rất riêng, nhưng ai cũng mang về một thứ chung, đó là cảm giác được lắng nghe chính mình giữa thiên nhiên không cần phô diễn điều gì.
Có một câu được khắc lên chiếc ghế đá gần bờ, chỉ đơn giản rằng, "Ở đây, bình yên là thật." Có lẽ đó là điều cuối cùng cần nói về Hải Thịnh, không phải chỉ là nơi để check-in cho một bức ảnh, mà là nơi để đánh dấu lại một khoảng lặng quý giá trong đời.
Chia sẻ trên