Cách làm mới trải nghiệm tại điểm đến quen thuộc
- Thứ hai, 23/06/2025, 19:59 (GMT+7)
Cách làm mới trải nghiệm tại điểm đến quen thuộc
Có một nghịch lý phổ biến trong hành vi du lịch hiện nay, đó là khi đã từng đặt chân tới một nơi nào đó rồi, phần lớn du khách sẽ ngần ngại quay lại lần nữa. Lý do rất đơn giản: sợ trùng lặp, sợ nhàm chán, sợ mất cảm hứng. Nhưng có một sự thật không phải ai cũng biết, rằng một điểm đến dù quen thuộc đến đâu vẫn có thể trở thành một trải nghiệm hoàn toàn mới, nếu biết cách tiếp cận khác đi.
Không cần thay đổi điểm đến, chỉ cần thay đổi cách đi, cách nhìn và cách tương tác với không gian, mọi hành trình đều có thể được làm mới. Với kinh nghiệm quan sát hàng trăm chuyến đi và tiếp xúc trực tiếp với vô số du khách trong và ngoài nước, có thể rút ra một điều then chốt: cảm giác mới mẻ không phụ thuộc vào nơi chốn, mà phụ thuộc vào cách người ta bước vào nơi đó.
Một trong những cách dễ áp dụng nhất để làm mới hành trình là thay đổi thời điểm đến. Nhiều người đã từng ghé Đà Lạt vào mùa đông nhưng chưa từng thử cảm nhận thành phố mù sương ấy vào những ngày đầu tháng Ba khi dã quỳ bắt đầu trở lại, hay những cơn mưa đầu mùa khiến không gian trở nên ngọt lành lạ thường. Một vùng biển quen như Phú Quốc vào mùa gió nồm sẽ khác hoàn toàn với khi nước biển yên ắng như gương vào tháng Ba. Chỉ cần dám đi vào lúc khác, mọi thứ sẽ có cơ hội tự làm mới chính nó.
Thay đổi phương tiện di chuyển cũng là một cách hiệu quả để làm mới trải nghiệm. Hầu hết du khách đến Hội An đều chọn xe máy hoặc taxi từ Đà Nẵng, nhưng một số nhóm du khách từng chia sẻ rằng hành trình chèo kayak từ cửa biển Cửa Đại vào phố cổ mang lại cảm giác phấn khích tột độ. Tương tự, ở Côn Đảo, thay vì đi bộ dọc bãi biển, nhiều người đã thử trải nghiệm xe đạp địa hình xuyên qua các lối rừng ngập mặn, nơi từng bước chân có thể gặp dấu tích của lịch sử và thiên nhiên hoang dã chưa bị chạm tới bởi số đông.
Góc nhìn từ trên cao hoặc từ dưới nước cũng là chìa khóa mở ra một điểm đến khác biệt. Ở Ninh Bình, thay vì đi thuyền Tam Cốc như số đông, một vài nhóm nhiếp ảnh chọn leo đỉnh Hang Múa lúc bình minh, không chỉ để chụp ảnh mà còn để lặng yên chứng kiến sương mai tan dần trên cánh đồng lúa. Ở Phú Yên, thay vì check-in ở bãi Xép như mọi người, có thể thử lặn biển ngắm san hô ở Gành Đỏ vào một buổi sáng không người, nơi mọi tiếng động chỉ còn là tiếng nhịp thở trong mặt nạ lặn.
Một mẹo hay ít người để ý là hãy tham gia một hoạt động mà địa phương đó tổ chức, nhưng không quá nổi bật trên bản đồ du lịch. Ở Hà Nội, thay vì chỉ ghé Văn Miếu hay Hồ Gươm, có thể xin tham gia một buổi học thư pháp ở làng cổ Đường Lâm. Ở Huế, ngoài Đại Nội và các lăng tẩm, nhiều người đã kể về một buổi tối dự tiệc truyền thống do người dân bản địa tổ chức, nơi họ không phải khán giả mà chính là người tham gia vào một nghi thức văn hóa sống động.
Việc chọn người đồng hành cũng ảnh hưởng rất lớn đến cảm nhận trong chuyến đi. Đi cùng một người mê ẩm thực sẽ khiến chuyến Hà Nội trở thành hành trình săn những quán phở khuất hẻm sâu. Đi cùng một người đam mê nhiếp ảnh sẽ khiến chuyến Sapa trở thành cuộc săn tìm ánh sáng buổi sớm. Cùng một nơi, nhưng góc tiếp cận và năng lượng trải nghiệm sẽ thay đổi hoàn toàn chỉ bằng việc thay đổi bạn đồng hành.
Một bí quyết thú vị khác là thử “sống chậm” đúng nghĩa tại chính điểm đến quen thuộc. Rất nhiều du khách từng quay lại Hội An lần thứ ba, thứ tư chỉ để… ngồi ở một quán cà phê cũ suốt buổi sáng, không làm gì cả. Chỉ ngắm dòng người đi qua, lắng nghe tiếng mái chèo đập nước, và thấy lòng dịu lại. Chính sự không làm gì đó mới là điều mà chuyến đi đầu tiên chưa từng mang lại.
Ngoài ra, còn một mẹo ít người biết là nên quan sát hành vi của dân địa phương. Những nơi họ tụ tập vào buổi sáng, những món họ ăn mỗi chiều, những con đường họ đi tắt mỗi ngày... đều ẩn chứa những lớp trải nghiệm mà sách hướng dẫn không hề nhắc tới. Chẳng hạn ở Quy Nhơn, nếu chịu khó đi bộ qua cầu Nhơn Hội lúc rạng sáng, sẽ bắt gặp cảnh ngư dân bắt đầu một ngày làm việc với những âm thanh và mùi vị rất riêng. Ở Hà Giang, thay vì đến chợ phiên theo giờ phổ biến, nhiều người chọn dậy thật sớm và đi cùng người dân tộc địa phương khi họ chuẩn bị hàng hóa từ bản xuống chợ. Những trải nghiệm như thế thường không ồn ào, nhưng để lại dư âm rất sâu.
Cũng không thể bỏ qua vai trò của công nghệ trong việc làm mới hành trình. Việc sử dụng các ứng dụng dẫn đường chi tiết, camera hành trình gắn trên ngực hoặc flycam cá nhân sẽ giúp tạo ra những tư liệu khác biệt và cá nhân hóa. Nhiều du khách từng chia sẻ rằng chính khi xem lại hành trình được ghi bằng góc máy siêu rộng, họ mới nhận ra mình đã bỏ lỡ bao nhiêu điều trong lần đầu tiên ghé thăm nơi ấy.
Một cách nữa để tạo sự mới mẻ là tự đặt ra một thử thách cá nhân. Có người chọn quay lại Đà Lạt nhưng chỉ ăn chay trong suốt hành trình. Có người đi Huế nhưng không dùng điện thoại ngoài việc chụp ảnh. Có nhóm bạn đi Hà Giang nhưng không dùng tiếng Việt trong suốt chuyến đi. Chính những luật chơi nho nhỏ ấy lại khiến mỗi ngày trong hành trình trở thành một mảnh ghép độc đáo và đáng nhớ.
Sự mới mẻ đôi khi không nằm ở việc khám phá cái gì đó quá khác biệt, mà ở chỗ dám nhìn lại một điểm đến quen bằng con mắt tươi mới, không định kiến. Có người đã từng nói, chỉ cần thay đổi tâm thế, điểm đến nào cũng có thể trở thành hành trình đầu tiên.
Hãy thử trở lại một nơi bạn từng đến và chọn một lối đi khác, một thời điểm khác, một tâm thế khác. Biết đâu chính bạn sẽ là người kể lại cho bạn bè nghe những điều mà chính họ chưa từng nghĩ đến về một nơi mà ai cũng nghĩ là đã quen. Bởi lẽ, không có điểm đến nào cũ kỹ nếu người đi mang theo tâm hồn rộng mở và tinh thần khám phá thật sự.
Chia sẻ trên