Đồi cát bay Mũi Né và truyền thuyết về cát biết thở
- Thứ bảy, 28/06/2025, 06:40 (GMT+7)
Đồi cát bay Mũi Né và truyền thuyết về cát biết thở
Đồi cát Bay Mũi Né hiện ra như một vùng hoang tưởng giữa miền duyên hải nắng gió, nơi ánh sáng không chỉ chiếu rọi mà còn vẽ lên mặt đất những đường cong huyền hoặc. Từ khoảnh khắc đặt chân lên triền cát đầu tiên, thời gian dường như ngưng lại. Những hạt cát mịn lấp lánh dưới nắng như lớp phấn hồng thiên nhiên vừa nhẹ tay thoa lên mặt đất, mỗi bước chân để lại dấu vết rồi bị gió xóa đi, như thể chưa từng tồn tại. Cái tên "Đồi cát Bay" không phải là một phép ẩn dụ thi vị, mà là thực tại được chứng minh bởi sự dịch chuyển vô hình của từng hạt cát mỗi ngày, tạo nên một bức tranh thiên nhiên thay đổi không ngừng theo nhịp thở của gió.
Ẩn mình cách trung tâm Phan Thiết khoảng hai mươi lăm cây số, khu đồi cát như một thế giới riêng biệt, nép mình bên bãi biển Hòn Rơm. Đó là nơi mà thiên nhiên không chỉ là cảnh quan mà là một nghệ sĩ đang trong cơn thăng hoa. Vào buổi sớm, cát mang sắc tím dịu nhẹ, phảng phất hơi sương đêm còn chưa kịp tan. Khi nắng lên, triền cát rực rỡ với gam màu vàng kim pha chút đỏ nâu như nhụy hoa nghệ Tây bị thổi tung khắp không gian. Chiều xuống, cả đồi cát nhuộm màu cam đất dịu dàng, ánh mặt trời chậm rãi vẽ nên những đường viền ánh sáng trên từng gợn sóng của sa mạc.
Người ta bảo rằng, nếu đứng thật yên giữa đồi, có thể nghe thấy tiếng gió nói chuyện cùng cát. Những âm thanh ấy không rõ lời, chỉ là một bản hòa âm dịu nhẹ của thiên nhiên, vừa ru vừa thôi thúc. Thỉnh thoảng, tiếng rít của gió mạnh vút qua làm lớp cát bay lên, lượn vòng như vũ điệu của ngàn cánh hoa rơi trong một giấc mơ sa mạc. Dưới ánh nắng và trong làn gió ấy, người lữ khách có thể cảm nhận rõ ràng rằng nơi này không chỉ là điểm đến, mà là một không gian để lắng nghe chính mình.
Có một truyền thuyết kể rằng, ngày xưa nơi đây từng là vùng đất linh thiêng của một tộc người cổ sống dựa vào gió và cát, họ coi Đồi cát là nơi chuyển tiếp giữa thế giới người sống và linh hồn. Mỗi hạt cát là một ký ức được gió mang đi và gửi vào hư không. Không ai xác minh điều ấy, nhưng không ít người đã thừa nhận rằng, chỉ cần chạm chân vào cát nơi đây, một cảm giác lặng lẽ và linh thiêng lập tức lan tỏa.
Dưới ánh sáng của năm 1995, hàng nghìn người đã từng đổ về đây để chiêm ngưỡng nhật thực toàn phần. Không chỉ là hiện tượng thiên văn hiếm có, mà còn là khoảnh khắc trời đất giao hòa, ánh sáng và bóng tối cùng nhảy múa trên mặt cát, để lại những thước ký ức không bao giờ tái diễn. Cũng chính sự kiện này khiến Đồi cát Bay được nhắc đến trong những tài liệu du lịch nước ngoài, như một điểm ngắm thiên nhiên kỳ vĩ hiếm có trong khu vực Đông Nam Á.
Cách đó không xa, như một vết chấm phá đầy bất ngờ, Bàu Trắng hiện lên với hồ nước ngọt phẳng lặng giữa lòng sa mạc. Mỗi sớm mai, sen nở trắng muốt trên mặt nước, phản chiếu lên bầu trời một vẻ đẹp mong manh như lụa mỏng. Có thời điểm, du khách đến đây đã từng gọi vui nơi này là tiểu Sahara Việt Nam, không vì sự khô cằn mà bởi vẻ đẹp đối nghịch đến bất ngờ giữa cát bỏng và hồ xanh mát. Hiếm có nơi nào mà chỉ cần bước vài trăm mét, người ta đã đi từ sa mạc đến ốc đảo mà không cần một phép màu nào cả.
Cũng có điều thú vị ít ai biết, lớp cát hồng cam ở Đồi cát Bay từng được hình thành từ các khoáng chất chứa quặng sắt còn sót lại của mỏ địa chất hàng triệu năm trước. Chính điều đó khiến nơi đây không chỉ là thắng cảnh mà còn là một vùng khảo cổ tự nhiên với các lớp đất cổ ẩn sâu dưới những lớp cát mịn. Một lần đào sâu xuống, người ta có thể bắt gặp cả thế giới nguyên sơ đang ngủ quên.
Không giống với nhiều khu du lịch bị bê tông hóa theo dòng thương mại, Đồi cát Bay giữ nguyên vẻ mộc mạc. Không nhà lồng, không lối đi cố định, không biển hiệu rườm rà. Mọi trải nghiệm ở đây đều là mối tương giao giữa con người và thiên nhiên, nơi chỉ cần một chiếc khăn trải và một trái dừa là đủ để sống chậm cả buổi chiều. Thỉnh thoảng, có thể bắt gặp vài nhóm bạn trẻ mang theo ván trượt để đua nhau trượt cát. Họ reo hò, vấp ngã, cười vang dưới nắng như thể cả vùng trời đang thấu hiểu nỗi vui tột cùng của tuổi trẻ.
Thời điểm lý tưởng để tới nơi này là từ tháng chín đến tháng tư năm sau, khi trời ít mưa, nắng nhẹ và gió vừa đủ để lớp cát chuyển động theo những đường cong cuốn hút. Buổi sáng sớm, lúc mặt trời còn nằm dưới đường chân trời, là khoảnh khắc đẹp nhất để cảm nhận không gian nguyên sơ. Khi ấy, không khí trong lành chưa bị xáo trộn, mặt cát mịn như nhung, gió nhè nhẹ mang theo mùi biển và tiếng rì rào như một khúc hát ngầm.
Đường đến Đồi cát Bay không quá khó. Từ trung tâm thành phố Phan Thiết, chỉ cần theo hướng về Mũi Né, qua Hòn Rơm một chút là đến. Một chuyến xe máy đủ khiến lòng người lắng dịu, bởi cung đường ven biển rực nắng, đôi khi vẳng lên tiếng chim chào ngày mới hoặc tiếng sóng nhẹ dội vào vách đá ven đường. Những ai yêu thích nhiếp ảnh thường mang theo máy cơ hoặc flycam để bắt trọn khung hình lúc bình minh và hoàng hôn, khi bóng người đổ dài trên cát và mặt trời vẽ thành quầng sáng ở rìa trời.
Ghé nơi này vào buổi chiều, nhất định nên thử vài món dân dã của người địa phương gần biển. Mùi thơm của bánh căn nướng trên bếp than, tiếng lách cách từ xe mía đánh, vị ngọt thanh từ ly nước rong biển mát lạnh. Không gian ấy khiến từng giác quan trở nên bén nhạy, như thể đất trời nơi đây đang tự pha chế một ly cocktail dành riêng cho người biết lắng nghe.
Nếu có một lời khuyên nhỏ, đó là hãy mang theo kính râm, nón rộng vành và kem chống nắng. Gió nơi này đôi khi bất ngờ, có thể cuốn cát lên cao đến mức cả không gian như phủ sương. Nhưng cũng chính làn cát ấy, khi bám vào quần áo, giày dép, tạo nên dấu tích của một hành trình không thể trộn lẫn. Và đừng quên, mỗi bước chân để lại là một nét vẽ tạm thời trên mặt đồi, bởi chỉ cần vài phút, gió sẽ xóa sạch như chưa từng có ai đi qua. Điều đó không khiến dấu chân vô nghĩa, mà chỉ khiến mọi kỷ niệm thêm phần quý giá.
Một trong những điều khiến người ta nhớ mãi Đồi cát Bay là sự im lặng đầy sức nặng vào cuối buổi chiều. Khi ánh sáng dần rút khỏi bầu trời, đồi cát như khoác lên mình lớp áo choàng lặng lẽ, những đường vân cát mờ đi, chỉ còn lại sự thở đều của đất. Đó là lúc gió dịu lại, không gian rộng mở đến mức ai cũng thấy lòng mình như được giãn ra theo chiều ngang cát trải.
Giữa hàng loạt điểm đến ồn ào và ánh đèn rực rỡ, Đồi cát Bay không hứa hẹn điều gì ngoài chính bản thân nó. Một vùng cát, một khoảng trời, vài vạt gió và sự trầm mặc đẹp đến bất ngờ. Không phải nơi để đến một lần rồi thôi, mà là nơi người ta sẽ muốn quay lại, chỉ để đứng giữa khoảng mênh mông ấy, lắng nghe tiếng gió, ngửi mùi nắng, và để lòng mình thảnh thơi như một hạt cát nhỏ giữa muôn trùng bay.
Chia sẻ trên