Tam Cốc - Bích Động di sản ẩn mình giữa thiên nhiên
- 16 Tháng 5, 2025
- Khu du lịch - Di tích
Tam Cốc - Bích Động di sản ẩn mình giữa thiên nhiên
Tam Cốc - Bích Động là một bức họa sống động mà thiên nhiên đã vẽ nên bằng sự lặng lẽ. Nằm giữa lòng Ninh Bình, nơi ba dòng sông uốn lượn quanh chân núi đá vôi, nơi chùa cổ ẩn mình dưới tán cây rừng và từng đợt nắng đùa nghịch xuyên qua vòm hang, nơi ấy mang vẻ đẹp của một thế giới vừa thực vừa mơ, nơi không gian và thời gian như thôi thúc con người sống chậm lại để lắng nghe từng nhịp thở của đất trời.
Giữa mùa lúa chín, Tam Cốc rực lên trong ánh vàng như mật, trải dọc theo dòng Ngô Đồng xanh biếc. Những con thuyền nhỏ, nhẹ nhàng lướt đi, để lại phía sau vệt nước lăn tăn phản chiếu bầu trời. Không tiếng động cơ, chỉ có tiếng nước vỗ vào mạn gỗ, tiếng mái chèo khua nhịp đều tay và giọng kể nhẹ như gió của người lái đò. Tam Cốc nghĩa là ba hang: Hang Cả, Hang Hai và Hang Ba. Dưới lớp đá vôi xếp chồng ngàn năm, dòng sông luồn lách qua lòng núi tạo thành những chiếc hang rộng lớn như mái vòm tự nhiên, nơi ánh sáng và bóng tối giao thoa thành những dải màu kỳ ảo, nơi mỗi cú vỗ cánh của đàn dơi hay tiếng vọng lại từ vách đá khiến người ta ngỡ đang bước vào một không gian linh thiêng.
Không dừng lại ở vẻ đẹp thiên nhiên, Tam Cốc - Bích Động còn là một lát cắt thời gian đậm chất văn hóa. Bích Động từng được mệnh danh là Nam Thiên Đệ Nhị Động, là ngôi chùa cổ xây dựng vào đầu thế kỷ mười tám, tựa lưng vào núi, ba cấp chùa phân bổ theo độ cao của vách đá. Chùa Hạ nằm dưới chân, chùa Trung lưng chừng, còn chùa Thượng như treo mình giữa lưng trời. Những bậc đá mòn dấu chân thế kỷ, những bức tượng Phật phủ lớp rêu phong như chạm vào sự tĩnh tại vĩnh hằng. Bên trong động, những khối thạch nhũ rủ xuống từng giọt như rơi chậm lại để kịp lưu giữ vết tích của thời gian.
Không gian ấy từng là nơi trú ngụ của quá khứ anh hùng. Trong kháng chiến, người dân đã dùng hang đá để tránh bom, để họp bàn, để giấu từng tờ truyền đơn và giữ lại hơi thở của tự do. Trên vách hang vẫn còn đó những nét khắc đơn sơ, là chứng tích của một thời đất nước gồng mình qua gian khó. Đứng ở nơi ấy, dường như có thể nghe thấy tiếng đập rộn ràng của tim người đi trước.
Vào những ngày xuân trong trẻo hay đầu hạ ngập nắng, Tam Cốc - Bích Động hiện lên như một chốn về lý tưởng cho những ai yêu thích sự yên bình. Từ Hà Nội, chỉ mất khoảng hai tiếng đồng hồ để đến được nơi này. Cảnh vật dọc đường khiến hành trình trở nên nhẹ tênh, với những cánh đồng trải dài, con đường làng uốn lượn và từng rặng tre già bên bờ ao phản chiếu bầu trời. Đến nơi, mọi mệt mỏi như được gột rửa chỉ bằng một nhịp chèo xuôi theo sông.
Ẩm thực nơi đây giản dị nhưng đậm đà. Cơm cháy Ninh Bình giòn rụm bên lát dê nướng thơm lừng là sự kết hợp vừa lạ vừa thân quen. Canh cá rô đồng chua dịu, nem Yên Mạc dẻo mềm hay ly rượu Kim Sơn cay nồng nơi đầu lưỡi là những dư vị không dễ quên. Nhưng có lẽ đặc sản đậm chất nơi này không nằm trên bàn ăn, mà hiện diện trong từng lời kể của người dân địa phương. Những bác lái đò có thể vừa chèo bằng chân, vừa thủ thỉ kể về chuyện nàng tiên cưỡi mây qua núi, về vua Lê từng đi thuyền qua hang hay về ánh trăng tròn lấp ló sau đỉnh Ngũ Nhạc trong một đêm thiêng.
Không gian ở đây khiến người ta có cảm giác thời gian ngưng đọng. Khi con thuyền trôi chậm vào lòng hang, nơi ánh sáng nhường chỗ cho bóng tối mát lạnh, mọi giác quan đều trở nên nhạy bén. Chỉ cần ngẩng đầu, sẽ thấy vòm hang cao vút như một mái đền tự nhiên. Chỉ cần nhắm mắt lại, sẽ nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt như từng giọt ký ức rơi xuống dòng chảy bất tận. Mỗi người đến nơi này đều mang về một mảnh tâm hồn dịu lại, như vừa bước qua một vùng an trú của nội tâm.
Tam Cốc - Bích Động không cố gắng trở thành một nơi hào nhoáng. Nơi ấy chỉ lặng lẽ tồn tại, đẹp theo cách riêng, không phô trương mà đầy cuốn hút. Sự độc đáo của vùng đất này không chỉ đến từ cảnh sắc núi sông, mà còn bởi cách con người hòa vào thiên nhiên, sống chậm rãi, kể lại những gì cha ông đã để lại. Chính điều đó làm nên một Tam Cốc khác biệt, nơi cảm xúc và trải nghiệm lắng đọng như hơi sương đậu trên lá sen non mỗi sớm mai.
Giữa vô vàn điểm đến được chụp ảnh lung linh và chia sẻ rầm rộ, Tam Cốc - Bích Động vẫn chọn một nhịp sống riêng. Không quá ồn ào, không ngập tràn quảng bá, nơi này là sự trở về với bản nguyên của du lịch: ngắm, nghe, cảm và thở cùng thiên nhiên. Một nơi để học cách lặng im giữa thế giới ồn ào. Một nơi để mỗi bước chân là một khoảng lặng, mỗi cái nhìn là một lần mở lòng.
Có những vùng đất không cần phô diễn, chỉ cần được chạm đến bằng ánh mắt đủ dịu dàng. Tam Cốc - Bích Động là một trong số đó. Một bức tranh cổ treo lặng trong bảo tàng ký ức, để ai đến rồi cũng mang theo một mảnh bình yên, cất sâu trong tim mình.
Chia sẻ trên