Biển Cửa Lò - Nơi sóng hát khúc tình ca bất tận
- 26 Tháng 4, 2025
- Khu du lịch - Di tích
Biển Cửa Lò - Nơi sóng hát khúc tình ca bất tận
Có những buổi sáng khi ánh mặt trời còn thẹn thùng nép mình sau những dải mây mềm mại, tiếng sóng từ xa vọng về như một lời gọi thiết tha. Biển Cửa Lò trong khoảnh khắc ấy không chỉ là một vùng nước xanh ngút ngàn mà như một miền mơ mở ra vô tận, nơi con người có thể tạm quên hết bộn bề để lặng lẽ lắng nghe chính mình giữa nhịp thở của thiên nhiên. Mỗi hạt cát nơi đây dường như lưu giữ câu chuyện của gió, của biển, của bao thế hệ người Nghệ An ân cần, hiếu khách và đầy tự hào về vùng đất quê mình.
Nằm cách trung tâm thành phố Vinh khoảng 16km, Biển Cửa Lò như một dải lụa xanh trải dài bên bờ Bắc Trung Bộ, nơi hội tụ đầy đủ nét đẹp hoang sơ và nhịp sống sôi động. Sở dĩ Cửa Lò được gọi tên như thế bởi xưa kia, nơi này vốn là một cửa biển lớn, nơi những lò rèn hừng hực lửa ngày đêm đúc vũ khí phục vụ cho nghĩa quân, thắp lên ý chí quật cường giữa những ngày tháng kháng chiến khốc liệt. Dòng chảy thời gian dù cuốn đi nhiều lớp bụi của quá khứ, nhưng hồn cốt ấy vẫn âm thầm neo đậu trong từng nụ cười của người dân chài, trong từng nhịp chèo khua nước mỗi sáng mai.
Khi nắng tràn ngập mặt biển, Cửa Lò khoác lên mình một chiếc áo lấp lánh muôn màu, nơi mỗi con sóng bạc đầu vẽ nên những họa tiết không bao giờ lặp lại. Bãi cát ở đây mịn màng như lụa, kéo dài miên man đến tận những rặng phi lao vi vu hát gió. Khác với nhiều bãi biển đông đúc khác, Cửa Lò vẫn giữ được sự rộng rãi, thoáng đãng, để mỗi bước chân trần in trên cát đều có cảm giác như bước vào một vùng đất mới mẻ, tinh khôi.
Không chỉ có biển xanh cát trắng, Cửa Lò còn là điểm giao thoa của nhiều giá trị văn hóa đặc sắc. Phía xa xa ngoài khơi là đảo Lan Châu, còn được người địa phương trìu mến gọi là đảo Rú Cóc, nơi những phiến đá chồng lên nhau thành hình kỳ thú, vươn ra biển lớn như cánh tay vẫy gọi. Từ đỉnh Lan Châu, Cửa Lò thu nhỏ lại trong tầm mắt, đẹp như một bức tranh sơn thủy hữu tình. Những ai từng đặt chân lên đây vào lúc bình minh hẳn sẽ không thể quên cảm giác kỳ diệu khi chứng kiến mặt trời đỏ au từ từ nhô lên từ mặt biển, nhuộm vàng mọi vật trong một gam màu ấm áp như mật.
Không xa bờ biển là đền Vạn Lộc, nơi thờ vị nữ thần Thủy Tổ ngành nghề đánh cá của người Nghệ Tĩnh. Mỗi mùa lễ hội, dòng người từ khắp nơi đổ về làm lễ cầu may, cầu bình an, hòa mình trong những điệu hò hò khoan Cửa Lò ngân nga giữa không trung lộng gió. Truyền thuyết kể rằng, những làn khói hương bay lên từ đền không chỉ mang theo lời nguyện cầu của người trần thế, mà còn nối liền đất liền với đại dương xa thẳm, như một mối lương duyên vĩnh cửu.
Tháng sáu đến tháng tám là thời điểm đẹp nhất để ghé thăm Cửa Lò, khi sóng êm, biển lặng và nắng vàng trải mật khắp không gian. Hành trình tới đây cũng vô cùng thuận tiện, chỉ mất khoảng hai giờ bay từ Hà Nội hoặc thành phố Hồ Chí Minh, hoặc vài tiếng ngồi xe khách nếu xuất phát từ các tỉnh lân cận. Cửa Lò chào đón du khách không bằng những tòa nhà cao tầng hào nhoáng, mà bằng hương vị ngọt lành của gió biển, bằng những bữa hải sản tươi rói bên bếp than đỏ hồng, bằng ánh mắt ấm áp và nụ cười mộc mạc của những người dân bản địa.
Một ngày ở Cửa Lò có thể bắt đầu bằng buổi sáng đạp xe dọc bãi biển, ngắm từng đợt sóng vỗ bờ như vỗ về những giấc mơ còn đang ngái ngủ. Giữa trưa, cái nóng như thôi thúc người ta tìm đến những hàng quán bình dân ven biển để thưởng thức món mực nháy chấm muối tiêu chanh, sò huyết nướng mỡ hành thơm lừng, bát cháo nghêu nóng hổi ngọt lịm vị biển. Đến chiều, khi mặt trời ngả màu cam ửng, bước chân lại tìm về bãi biển, nơi những trái tim yêu tự do thỏa thích vùng vẫy trong làn nước trong vắt. Khi đêm buông, tiếng sóng vỗ nhè nhẹ, ánh đèn phố loang loáng trên mặt nước, tất cả tạo nên một khung cảnh lãng mạn tựa như một giấc mơ dịu dàng.
Giữa những ồn ào của nhịp sống hiện đại, Cửa Lò như một chiếc vé đưa người ta trở về với sự giản dị thuần khiết nhất của tự nhiên. Không xô bồ, không cầu kỳ, nơi đây chỉ có biển trời xanh thẳm, có những chiều thả bộ trên bãi cát dài miên man và cảm nhận từng nhịp thở êm dịu của đất trời. Một câu nói vẫn hay được truyền tai nhau giữa những người đã từng ghé qua Cửa Lò: "Có những nơi chỉ cần đứng lặng im cũng đủ thấy lòng mình bình yên".
Ít ai biết rằng Cửa Lò cũng là một trong những nơi sở hữu bãi tắm nước ấm tự nhiên kéo dài nhất miền Bắc Trung Bộ, mùa đông vẫn có thể đón những ngày biển không lạnh buốt như thường thấy ở các bãi biển khác. Cũng từ Cửa Lò, những chuyến thuyền nhỏ đưa khách ra thăm các làng chài cổ như làng chài Nghi Thủy, nơi những ngư dân già gân vẫn cần mẫn vá lưới bên hiên nhà, kể chuyện biển bằng đôi mắt lấp lánh ánh muối.
Về với Cửa Lò, người ta không chỉ tìm thấy biển mà còn tìm thấy chính mình. Tìm thấy một khoảng lặng giữa cuộc đời tất bật, tìm thấy những mảnh ký ức ngọt ngào tưởng đã đánh rơi đâu đó trên hành trình lớn lên. Những cơn gió lộng thổi qua mái tóc, những dấu chân in trên cát, những đêm ngồi bên bờ biển lặng im nghe tiếng lòng... tất cả kết thành một bản giao hưởng ngọt ngào mà chỉ những ai thực sự mở lòng mới có thể lắng nghe trọn vẹn.
Cửa Lò không gọi ầm ĩ như tiếng còi tàu giữa phố thị, không rực rỡ như những ánh đèn xa hoa, nhưng chính cái vẻ đẹp mộc mạc, trong trẻo ấy lại khiến nơi đây trở thành một trong những điểm đến không thể thiếu trong hành trình rong ruổi tìm kiếm tự do và cảm xúc. Bởi đôi khi, những điều đẹp nhất trong đời lại là những điều giản đơn nhất. Và Cửa Lò, với tất cả sự dịu dàng và bao dung của mình, vẫn đứng đó, chờ một ngày đón những bước chân khát khao trải nghiệm, chờ một lần được thì thầm vào tai những kẻ yêu cuộc sống rằng, bình yên không ở đâu xa.
Chia sẻ trên