Bg-img

Biển Ninh Chữ và hành trình sống chậm giữa miền cát trắng

Biển Ninh Chữ mang vẻ đẹp nguyên sơ dịu dàng, nơi sóng thầm thì ký ức, nắng đọng thành sắc vàng và mọi vội vã đều tan ra trong hơi thở biển.

Biển Ninh Chữ và hành trình sống chậm giữa miền cát trắng

Biển Ninh Chữ nằm đó, lặng lẽ và tinh khôi như một dải lụa xanh vắt ngang miền đất nắng gió Ninh Thuận. Không phô trương, không rực rỡ, nhưng lại đẹp đến nghẹt thở theo cách riêng của mình. Như một bức tranh thủy mặc được vẽ bằng ánh sáng và sự yên bình, nơi ấy không chỉ có biển mà còn là cả một không gian sống chậm, một giấc mơ được ve vuốt bởi thời gian và ký ức.

Không nhiều người biết rằng Ninh Chữ là một trong chín bãi biển đẹp nhất Việt Nam. Đó không phải là danh xưng được phong tặng bằng ánh đèn sân khấu mà là cảm nhận đến từ những ai đã từng đặt chân lên làn cát trắng như phấn, để rồi nghe gió kể những câu chuyện không lời. Bờ biển uốn cong nhẹ nhàng như một nụ cười dịu dàng, nơi những hàng dương đứng yên như nhân chứng cho bao mùa sóng vỗ.

Cách trung tâm thành phố Phan Rang khoảng năm cây số, bãi biển này nằm gọn trong thị trấn Khánh Hải như một bí mật được giữ gìn. Buổi sớm ở đây có mùi mặn mòi của biển, hương gió mơn man làn da và tiếng sóng nhẹ như lời ru từ lòng mẹ. Khi mặt trời còn e ấp phía đường chân trời, ánh sáng vàng óng rải nhẹ lên mặt nước khiến cả không gian như phát sáng từ bên trong.

Giữa thiên nhiên trong lành ấy, vẫn hiện diện rõ nét những mảnh ghép văn hóa lặng lẽ mà sâu sắc. Không xa bãi biển là cụm tháp cổ Po Klong Garai, kiệt tác của người Chăm mang dáng hình ngọn lửa đỏ, dựng thẳng lên nền trời. Công trình được xây từ thế kỷ mười ba để tưởng nhớ vị vua tài đức của dân tộc Chăm. Điều kỳ lạ là từng viên gạch nơi đây kết dính với nhau mà không cần hồ vữa, như thể thời gian đã tự mình tạo ra sự bền chặt ấy. Hoa văn trên tháp không chỉ là trang trí mà còn là lời thì thầm của lịch sử.

Dưới chân tháp, những bàn tay Chăm vẫn nhào nặn đất sét như cách tổ tiên họ từng làm. Làng gốm Bàu Trúc nằm nép bên dòng suối nhỏ, nơi kỹ thuật làm gốm bằng tay không khuôn vẫn được truyền lại qua hàng trăm năm. Gốm được phơi dưới nắng, nung bằng củi và lấy hình dáng từ ký ức. Mỗi món gốm là một mảnh linh hồn được chạm khắc bằng thời gian.

Gần đó là làng nho Thái An, nơi những giàn nho xanh mướt đan xen cùng hoa giấy, tạo thành một khung cảnh như bước ra từ tranh vẽ. Nho ở đây không trồng đại trà, từng chùm được chăm sóc bằng nắng và gió biển. Người dân chỉ dùng nước suối và bàn tay kiên nhẫn. Thứ rượu nho thủ công nơi này không nồng nhưng đủ để làm ấm lòng những buổi chiều đầy gió.

Có một nơi mà nhiều người lướt qua Ninh Chữ mà chưa từng ghé, đó là vịnh Vĩnh Hy. Nằm cách biển chính khoảng bốn mươi cây số, vịnh như một viên ngọc giấu mình sau những dãy núi đá vôi hùng vĩ. Mặt nước ở đây trong xanh đến mức có thể nhìn rõ từng vệt ánh sáng đâm xuyên qua đáy. Có thể ngồi thuyền đáy kính để ngắm san hô, hoặc chỉ đơn giản là nằm trên boong thuyền, để cho tâm trí trôi dạt theo sóng vỗ lặng lẽ.

Nếu khát khao phiêu lưu, Mũi Dinh là lời mời gọi khó chối từ. Đồi cát trắng mịn trải dài bất tận, gió không ngừng thổi qua từng hạt cát khiến cảnh vật trở nên sống động như một sa mạc biết kể chuyện. Khi mặt trời lặn, cả không gian chuyển thành dải màu cam rực rỡ. Đêm đến, trại nhỏ dựng lên, ánh lửa bập bùng và trời đầy sao như rơi xuống gần sát mặt đất. Trong khoảnh khắc ấy, cảm giác được nắm trọn cả bầu trời trong một cái chớp mắt.

Thời gian lý tưởng để đến Ninh Chữ là từ tháng một đến tháng tám, khi trời quang mây tạnh, biển dịu dàng và nắng phủ một lớp ánh kim lên từng con sóng. Du khách có thể đến đây bằng máy bay, đáp xuống sân bay Cam Ranh rồi tiếp tục di chuyển khoảng sáu mươi cây số bằng ô tô. Hoặc nếu muốn chậm hơn, có thể chọn tàu hỏa đến ga Tháp Chàm, nơi xưa kia từng là trạm trung chuyển quan trọng dưới thời Pháp thuộc.

Ẩm thực nơi này giản dị nhưng đậm vị. Gỏi cá mai tươi rói được trộn với rau rừng và nước mắm pha chua ngọt, ăn kèm bánh tráng nướng giòn tan. Dông nướng là món đặc trưng của vùng cát trắng, thịt thơm và ngọt lạ. Bánh căn được đổ trên khuôn đất nung, ăn cùng mỡ hành, nước chấm và rau sống, tạo nên hương vị bình dị khó quên. Ẩm thực không chỉ để thưởng thức mà còn là cách cảm nhận tâm hồn vùng đất.

Một điều ít ai để ý là Ninh Chữ nằm trong khu vực có số giờ nắng cao bậc nhất Việt Nam, điều này khiến các giống cây ăn quả phát triển mạnh, hoa lá luôn tươi rực rỡ, và cũng tạo nên một hệ sinh thái du lịch xanh hiếm có. Cảnh sắc ở đây rất phù hợp với xu hướng du lịch sống chậm, nghỉ dưỡng gần thiên nhiên và chụp ảnh với ánh sáng hoàn hảo suốt ngày dài.

Người dân nơi đây sống hiền hòa, chất phác và luôn nở nụ cười khi gặp khách lạ. Có câu chuyện truyền miệng rằng xưa kia vùng đất này từng được nàng tiên biển chọn làm nơi dừng chân sau khi mỏi mệt vì rong ruổi khắp đại dương. Nàng gửi lại tiếng cười vào sóng, nước mắt vào gió, để những ai đến sau sẽ luôn tìm được cảm giác thanh thản nơi đây.

Ninh Chữ không dành cho những kẻ thích vội vàng. Nhưng với những ai biết dừng lại, biết thở chậm và cảm nhận từng nhịp sóng, đây là một nơi đáng để lưu giữ. Là nơi sóng có thể viết thư lên cát, là nơi ánh nắng dịu dàng chạm vào ký ức, là nơi mọi bon chen tan ra trong tiếng gió biển.

Ngọc Yến
Chia sẻ