Loading
Bg-img

Kết hợp công việc và du lịch, ai nói không thể?

Chuyến công tác tưởng chừng nhàm chán có thể trở thành hành trình khó quên nếu bạn biết cách... Một bí mật nhỏ sẽ khiến bạn thay đổi cách nhìn.

Kết hợp công việc và du lịch, ai nói không thể?

Tôi từng đếm thử số chuyến công tác trong năm, và giật mình nhận ra con số còn nhiều hơn số lần tôi… đi chợ. Nhưng điều khiến tôi nhớ nhất không phải là những buổi họp dài lê thê hay deadline gõ lách cách trong phòng khách sạn, mà là khoảnh khắc đứng bên cầu Tràng Tiền ngắm sông Hương thở trong làn sương sớm, hay lần ngồi ăn bánh canh chả cá Nha Trang lúc 10 giờ đêm, bụng đói meo sau ngày làm việc dài. Có những điều kỳ diệu xảy ra khi bạn biết kết hợp giữa công việc và trải nghiệm, không cần phải chọn một trong hai, chỉ cần bạn đủ tinh tế để biến chuyến công tác thành một hành trình đáng nhớ.

Tôi từng nghe nhiều người than: “Đi công tác thì lấy đâu thời gian mà chơi?”. Nhưng thật ra, chơi hay không là ở tư duy sắp xếp. Một chiếc vali biết chọn lọc, một kế hoạch biết thở, một tâm thế linh hoạt, vậy là bạn đã có những mảnh ghép đầu tiên để vẽ nên một hành trình nửa công nửa chơi đầy màu sắc. Tôi luôn khởi đầu bằng việc nghiên cứu trước điểm đến, không chỉ là thời tiết và lịch họp, mà cả món ăn đặc trưng, góc phố có quán cà phê xinh, khu chợ dân sinh cách khách sạn vài bước chân… Những điều nhỏ đó sẽ trở thành điểm sáng, tạo cảm giác mình là người khám phá chứ không chỉ là người ghé qua.

Chuyến công tác gần nhất của tôi là ở Buôn Ma Thuột. Tôi đến sớm hơn nửa ngày, tự thưởng cho mình một buổi sáng ở Làng Cà Phê Trung Nguyên, nơi không chỉ có ly cà phê đậm đà mà còn là cả một không gian văn hóa Tây Nguyên thu nhỏ. Tôi không đặt lịch kín mít cho ngày đầu tiên mà để ra khoảng trống cho những bất ngờ. Và bất ngờ thật, tôi tình cờ gặp một bác tài xế dễ thương, người sau đó đã chỉ cho tôi đường đi một thác nước nhỏ cách trung tâm 15km, nơi du khách ít biết nhưng đẹp đến ngỡ ngàng.

Bí quyết để kết hợp công tác và khám phá không phải là nhồi nhét lịch trình, mà là tìm ra những khe hở trong ngày, buổi sáng sớm trước giờ họp, khoảng thời gian sau bữa tối, hoặc những buổi chiều được off bất ngờ. Khi ở Huế, tôi từng tranh thủ nửa giờ sáng để chạy bộ ven sông Hương, ghé một quán xôi bắp chỉ bán từ 6h đến 7h rồi về khách sạn thay đồ đi làm. Chỉ vậy thôi mà cả ngày hôm đó tôi như được tiếp thêm năng lượng.

Tôi cũng học được cách tối ưu hoá hành trình từ những điều rất nhỏ. Chẳng hạn như đặt khách sạn gần khu trung tâm, không cần phải là resort sang chảnh, chỉ cần sạch sẽ và cách các địa điểm thú vị khoảng 1km đổ lại. Như vậy, chỉ cần 15 phút đi bộ sau giờ làm, bạn đã có thể đến quán bánh xèo nổi tiếng, ngồi trong hẻm nhỏ, nghe tiếng chảo dầu xèo xèo và cảm nhận cái nóng thơm lừng bốc lên từ miếng bánh vừa đổ.

Một mẹo nhỏ khác là luôn mang theo một chiếc balo trống trong vali. Bạn sẽ cần nó cho những buổi khám phá bất chợt, như buổi chiều ở Hội An, khi tôi tranh thủ thuê xe đạp đi dạo quanh phố cổ, rồi lỡ mua thêm mấy món đồ thủ công xinh xinh. Balo khi ấy không chỉ là vật chứa mà còn là vật chứng cho một ngày vừa làm vừa chill hiệu quả.

Cũng đừng quên chiếc điện thoại của bạn là một “thư ký du lịch” tuyệt vời. Tôi hay lưu sẵn Google Map offline khu vực sẽ đến, cùng danh sách các quán ăn, điểm check-in, quán cà phê yên tĩnh có Wi-Fi mạnh. Có hôm, đang làm việc qua Zoom từ một quán cà phê ở Đà Lạt, tôi bỗng thấy ánh hoàng hôn tràn qua khung cửa kính. Cuộc họp kết thúc lúc 5 giờ rưỡi, tôi chỉ mất 10 phút để đến Hồ Xuân Hương, kịp ngồi xuống chiếc ghế đá, mở một bản nhạc nhẹ và thả mình trôi theo ánh chiều vàng rực.

Điều tôi thích nhất khi kết hợp công tác và du lịch là sự tự do trong khung giới hạn. Có thể bạn không có cả tuần nghỉ dưỡng, nhưng một buổi tối bên phố cổ, một bữa sáng ở quán ven đường, hay chỉ là khoảnh khắc ngắm phố từ tầng cao khách sạn cũng đủ để bạn cảm thấy hành trình của mình không vô vị. Bạn vẫn làm việc đủ chăm, nhưng không bỏ quên tâm hồn.

Một điều quan trọng nữa là hãy giao tiếp với người bản địa. Tôi từng được một cô lễ tân ở Quy Nhơn giới thiệu đến một bãi biển hoang sơ ít người biết, và đó trở thành điểm nhấn trong chuyến đi của tôi. Hay lần khác ở Cần Thơ, một bác xe ôm già đã dẫn tôi tới một quán hủ tiếu gõ “ngon rớt nước mắt” mà chẳng hề có tên trên Google. Những cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng mang lại cảm giác gắn bó, khiến bạn thấy mình là một phần của nơi chốn ấy.

Và bạn biết không, chính những điều tưởng như ngẫu nhiên ấy lại tạo nên những ký ức sâu sắc hơn cả chuyến du lịch được lên kế hoạch tỉ mỉ. Vì khi ta không mong đợi quá nhiều, mọi trải nghiệm đều trở nên đáng quý. Khi tâm thế là “mình đang trên đường”, mọi khoảnh khắc đều là cơ hội.

Kết thúc một chuyến công tác, tôi không chỉ mang về báo cáo, hợp đồng, hay con số KPI, mà còn là những bức ảnh, những đoạn ghi âm giọng cười, và những mùi vị còn vương trên đầu lưỡi. Tôi học cách đóng gói ký ức vào tâm trí mình, nhẹ nhàng như cách xếp chiếc áo sơ mi cuối cùng vào vali, biết rằng lần sau, dù đi đâu, tôi cũng sẽ lại tìm được cách khiến hành trình trở nên đáng sống.

Vậy nên, nếu bạn sắp có một chuyến công tác, đừng chỉ nghĩ đến công việc. Hãy thử mở bản đồ, khoanh tròn vài địa điểm thú vị. Hãy cho phép mình thức dậy sớm hơn một chút, hay ngủ muộn hơn một chút, để sống trọn vẹn từng hơi thở của nơi bạn đến. Vì đôi khi, hạnh phúc đơn giản chỉ là được nhìn thấy một thành phố bằng đôi mắt hào hứng, dù chỉ trong một khoảnh khắc rất ngắn ngủi. Và biết đâu, chính những giây phút ngắn ngủi đó, lại là điều bạn nhớ mãi về sau.

Tường Vy
Chia sẻ