Vịnh Vĩnh Hy đẹp như mơ giữa nắng gió Ninh Thuận
- 08 Tháng 5, 2025
- Khu du lịch - Di tích
Vịnh Vĩnh Hy đẹp như mơ giữa nắng gió Ninh Thuận
Vịnh Vĩnh Hy là một vịnh biển xanh lặng lẽ nằm nép mình nơi miền duyên hải Ninh Thuận đầy nắng gió. Không ồn ào như Nha Trang, không quá quen thuộc như Vũng Tàu, cái tên Vĩnh Hy vang lên như một lời thì thầm từ biển cả, chạm nhẹ vào tâm trí những ai đang kiếm tìm một chốn đi trốn dịu dàng giữa thiên nhiên còn nguyên sơ như chưa từng chạm vào bàn tay du lịch hóa. Chỉ một lần chạm mắt, đã là vương vấn. Chỉ một lần ghé thăm, đã thành hẹn ước.
Nằm cách trung tâm Phan Rang khoảng 40 cây số về phía đông bắc, Vĩnh Hy được bao bọc ba bề bởi núi rừng hoang dã, mặt còn lại mở ra biển cả trong xanh như ánh mắt đầu hè. Nhìn từ trên cao, vịnh như chiếc lòng chảo khổng lồ, ôm lấy những con thuyền nhỏ trôi lặng giữa màu nước ngọc bích. Biển ở đây không chỉ trong mà còn lặng, lặng đến độ có thể nhìn thấy đáy, nơi ánh sáng chiếu xuyên qua từng tầng sóng, thắp sáng cả những rạn san hô nhuộm màu kỳ ảo.
Giữa nơi tưởng chừng như được giấu kỹ khỏi bản đồ đại trà ấy, có một cái tên gợi nhiều rung cảm, Hang Rái. Chỉ cần một buổi sớm khi mặt trời còn e ấp sau rặng núi, ánh nắng đầu tiên nhuộm vàng từng lớp đá chồng lên nhau như tầng tầng lớp lớp thời gian, nơi ấy trở thành một thế giới khác. Mặt đá bị bào mòn bởi sóng tạo thành những đường rãnh mềm mại như suối tóc, nước biển luồn lách vào từng khe nhỏ, bọt tung trắng xóa tựa váy lụa lướt qua đá hoa cương. Có người nói, đứng trước Hang Rái, là đứng trước thiên nhiên ở trạng thái nguyên bản và thuần khiết nhất. Mỗi đợt sóng xô tới, không phải là ồn ào, mà là tiếng thở nhẹ nhàng của biển, rì rào kể lại những câu chuyện đã ngủ quên hàng trăm năm dưới đáy sâu.
Chẳng ai thật sự biết Vĩnh Hy có từ bao giờ. Trong lời kể của ngư dân vùng biển, có một câu chuyện truyền đời về một chàng trai tên Hy, sống bằng nghề chài lưới, ngay tại vùng vịnh yên ả này. Vào một đêm trăng sáng, khi sóng biển hát khúc ca ru ngủ, chàng gặp được một người con gái có mái tóc dài và đôi mắt ánh lên sắc nước, người mà về sau họ tin là tiên cá. Họ yêu nhau, nhưng không thể ở lại cùng nhau. Truyền thuyết chẳng cần hợp lý, chỉ cần đủ đẹp để người ta nhớ, để khi ngồi trên thuyền trôi giữa vịnh, một mình giữa màu xanh mênh mông, người ta thấy lòng mình cũng như được hóa phép, nhẹ tênh và lấp lánh.
Có một điều ít ai biết, Vĩnh Hy là một trong bốn vịnh đẹp nhất Việt Nam, bên cạnh Hạ Long, Lăng Cô và Nha Trang. Nhưng khác biệt lớn nhất, là nơi đây vẫn giữ được vẻ hoang sơ rất khó tìm. Chính sự biệt lập và vị trí địa lý ôm trọn giữa núi và biển đã giúp vùng vịnh này thoát khỏi vòng xoáy bê tông hóa. Hãy thử tưởng tượng: một buổi chiều cuối hạ, ngồi trên chiếc thuyền thúng đơn sơ, vòng quanh những bãi đá, ngắm đàn chim biển chao nghiêng giữa trời cam, ngửi thấy mùi nước mặn lẫn hương rừng phảng phất trong gió. Đó không chỉ là du lịch, đó là một nghi lễ sống chậm giữa thời đại vội vã.
Những ai ưa khám phá, chắc chắn sẽ không thể bỏ qua trải nghiệm lặn ngắm san hô. Vĩnh Hy sở hữu một hệ sinh thái biển cực kỳ đa dạng, trong đó có hơn 300 loài san hô khác nhau, điều mà ít người hình dung tới giữa miền đất nắng gió khô hạn Ninh Thuận. Chỉ cần úp mặt xuống mặt nước, cả một thế giới rực rỡ mở ra trước mắt như giấc mơ có thật. Những rạn san hô hình nấm, hình quạt, hình nhánh cây, uốn lượn như điệu múa không lời dưới làn nước trong vắt, nơi những đàn cá màu sắc sặc sỡ bơi lội như họa tiết sống động thêu trên tấm lụa của đại dương.
Mỗi mùa, Vĩnh Hy lại khoác lên mình một chiếc áo khác. Nhưng thời điểm lý tưởng nhất để ghé thăm là từ tháng 5 đến tháng 8. Khi ấy, trời xanh thăm thẳm, nắng vàng như rót mật, biển hiền hòa như chiếc gương khổng lồ soi bóng núi non trập trùng. Đó là mùa của tĩnh lặng và tươi tắn, mùa mà ngay cả gió cũng trở nên dịu dàng.
Con đường đến với Vĩnh Hy là một hành trình mang nhiều cung bậc. Có thể bắt đầu bằng chuyến bay đến Cam Ranh, rồi men theo cung đường ven biển đẹp đến nghẹn ngào nối giữa Nha Trang và Ninh Thuận, nơi bên trái là núi dựng đứng, bên phải là biển xanh bất tận. Đi qua những khúc cua ôm trọn vách đá, cảm giác như đang trôi giữa tầng mây thấp, còn phía dưới là tiếng sóng vỗ mải miết kể chuyện tình không tên.
Ẩm thực nơi đây không hào nhoáng, nhưng đủ để làm say lòng người bằng sự chân chất và tươi ngon của biển. Những con mực được nướng ngay khi vừa từ lưới lên, thơm lừng mùi than hoa. Con ốc, con hàu, con ghẹ ngọt tự nhiên như vị nắng giòn tan. Một trải nghiệm đặc biệt là được ngồi ăn giữa những nhà bè nổi trên mặt nước, xung quanh là sóng lăn tăn và những con cá nhỏ nhảy lấp lánh như những vì sao rơi. “Ăn một bữa cơm giữa lòng biển, nghe sóng hát thay cho nhạc nền, và ánh hoàng hôn rót vào ly như rượu vang trời”, chỉ cần vài giây sống trong khoảnh khắc ấy, mọi lo toan đều hóa thành mây khói.
Tuy nhiên, để chuyến đi trọn vẹn, cần một chút chuẩn bị nhẹ nhàng như cách người ta sửa soạn cho một buổi hò hẹn với thiên nhiên. Dù trời nắng đẹp, cũng nên mang theo mũ rộng vành, kem chống nắng và một đôi giày vải dễ đi, bởi đường đến những điểm đẹp nhất thường không dành cho sự vội vã. Buổi sáng nên khởi hành sớm, để kịp chạm vào khoảnh khắc mặt trời nhô lên từ mặt biển, vàng ươm như tơ non. Và nếu có thể, hãy ở lại một đêm, để được nghe gió hát lúc trăng lên, khi cả vịnh chìm trong thứ ánh sáng bạc dịu dàng, huyễn hoặc như một giấc mơ cổ tích.
Có một điều thú vị là ở đây từng phát hiện ra một loại rêu đá cổ, chỉ mọc vào mùa mưa và chỉ xuất hiện trong khoảng hai tuần, tạo thành lớp thảm xanh mướt phủ lên mặt đá, khiến Hang Rái bỗng trở nên siêu thực như một hành tinh lạ. Cũng chính vì vậy mà nơi này trở thành điểm hẹn của không ít nhiếp ảnh gia trên khắp cả nước mỗi độ tháng 10 ghé về.
Có lẽ điều làm nên bản sắc của Vĩnh Hy không nằm ở sự tráng lệ, mà ở chính nét bình dị. Một vẻ đẹp không cần phô trương, không cần sửa soạn, chỉ cần hiện diện là đủ để khiến người ta phải lặng đi. “Giữa bao bãi biển xinh đẹp, có một nơi khiến ta không chỉ muốn đến, mà còn muốn ở lại”. Câu nói ấy không biết ai viết, nhưng có lẽ dành riêng cho Vĩnh Hy.
Và nếu một ngày nào đó cảm thấy mỏi mệt giữa thành phố đầy khói bụi, hãy nhớ rằng vẫn có một vịnh biển nằm yên giữa rừng núi Ninh Thuận, chờ đón những bước chân trở về. Ở đó, từng cơn gió sẽ gọi tên ký ức, từng con sóng sẽ ru lòng bình yên. Và khi ánh hoàng hôn rơi chậm trên mặt nước, bạn sẽ biết, có những nơi không cần lời hứa cũng khiến ta muốn trở lại.
Chia sẻ trên